Trang Chủ | Truyện Sex | Chat
wap truyện hay
15:07 29/04/24
("._.) S2 (._.*)
Hi, khách | Đăng nhập | Đăng ký
ứ làm thật đâu. Anh chỉ được sờ thôi đấy nhé...

Truyện Cô Ấy Là Của Tôi

DocTruyen.Wap.Sh Wap Đọc Truyện Trên Mobile Cực Hay
Đang xem: 1Lượt xem: 58508
Tác giả: ???
Thể loại: Truyện teen
Số trang: 53
.m sát.

Rồi Nhi quay lưng đi để lại 1 chàng ngơ ngác nhưng sau 1s suy nghĩ chàng ta nhất định theo Nhi về, sau 2s suy nghĩ chàng ta quyết định quay lại tiệm thuốc vì nếu về mà kông có thuốc coi chừng con mắm ruốc kai nó vặt lông thì chết.

Nhi ung dung bước về nhà, nhưng chưa kịp đi lên bậc thang đầu tiên thì 1 bàn tay thô lỗ nào đó kéo giật nó về đằng sau cùng với 1 giọng nói gấp gáp:
- Giúp tôi đi!
- Hả? - Nhi trợn tròn mắt ngạc nhiên - Giúp...giúp cái gì?
Anh chàng lạ mặt quay mặt về phìa sau lưng, Nhi nhìn theo, ở phía đấy là 1 cô gái lạ hoắc nữa đang chạy tới chỗ 2 người.
Chàng trai nọ chợt ôm chầm lấy Nhi:
- Cô đứng yên giùm tôi 1 lát đi!

 

- Gì...gì thế?
Bị siết chặt trong vòng tay của tên con trai lạ mặt, Nhi cố vùng ra.
Tên đấy càng ôm chặt hơn:
- Làm ơn đứng yên dùm tôi 1 lát thôi, tôi sẽ trả ơn cho cô!
Nhi đớ người, không vùng vằng nữa "ơn? tiền? $U$?, hắn ta sẽ cho mình tiền sao?" (huhu thông cảm, nó hơi bị mê tiền ạ, mặt nó bây giờ là như thế này )

- Ngoan đấy! - chàng trai thì thầm vào tai Nhi.

Cô gái nãy giờ chạy theo anh ta giật mạnh anh ta ra khỏi người Nhi:
- Anh Phong! Chuyện này là sao hả? Con này là con nào? - chỉ thẳng tay vào mặt Nhi.
- Bạn gái tôi!
Thản nhiên kéo Nhi lại gần hắn, 1 lần nữa dùng bàn tay đấy siết chặt vai nó, anh ta cười khẩy với cô gái trước mặt.
- Nhưng...nhưng em mới là bạn gái anh mà. - cô gái đấy mếu như sắp khóc.

Nhi thì vẫn đứng trân trân ra nhìn "bạn gái? Mình?"

- Tôi chán cô rồi. - giọng chàng ta lại cất lên.

Nhi giật giật áo hắn:
- Này! Tôi là bạ.....
Chưa để Nhi nói xong, hắn liền cúi xuống ghé sát vào tai nó:
- Tôi đã nói là sẽ trả ơn cho cô mà, cô chỉ cần đứng yên thôi!
Nhi lại nín thinh, ngơ ngác.

- Em không bỏ anh dễ dáng như thế đâu, cứ chờ đi!
Cô ta ngoảnh cái khuôn mặt lemonquestion dog của mình tiến thẳng về đằng sau.
Khi bóng dáng cô ta không còn thấy trong tầm mắt nữa, chàng trai mới bỏ Nhi ra.
Nó ngây thơ hỏi:
- Chuyện này là sao?
- Sao là sao? Tại con này bám dai quá nên mới phải dùng cách này! - chàng trai vuốt lại cái mái tóc hung đỏ ướt nhẹp.
- Bám dai? Bộ lâu lắm rồi hả?
- 2 ngày.
- 2 ngày mà dai hả? - Nhi lại hỏi tiếp.
- Đó là kỉ lục từ trước tới giờ của tôi đấy!
Nhi há hốc mồm, tên này đích thị là 1 tên trùm của trùm của trùm lăng nhăng.
- Ngậm cái mỏ lại!
Chàng trai nói xong định quay người bỏ đi thì Nhi kéo lại, xòe tay ra:
- Trả ơn đây!
- Ơn gì! - chàng ta nhìn Nhi với cái bản mặt ngây thơ vô cùng nhiều tội.
- Hồi nãy cậu nói trả ơn cho tôi mà! - Nhi nhất định không tha.
- à...!
- À à cái gì, đưa đây!
Chàng trai đưa cái bàn tay của mình lên má Nhi:
- Chứ không phải cô em thấy anh đẹp trai nên mới để yên à?
Không ngần ngại, Nhi cho hắn 1 cú vào chân hắn:
- Mơ tưởng hão.
- Cô em thú vị nhỉ? - cái mặt nhăn nhó vì đau nhưng cái mỏ vẫn cười được.
Rồi cái bàn tay của hắn từ từ di chuyển từ gò má của nó xuống tới cái cằm, đưa mặt hắn lại gần nó, khoảng cách bây giờ tính sơ sơ là 4cm, hắn nở 1 nụ cười quyến rũ:
- Vậy cô muốn tôi làm gì cho cô? Tôi biết tụi con gái mất cô mà. Hay cô muốn làm bạn gái tôi?
- Hả? - Nhi không nói nên lời, nó nghĩ cái ơn đấy là 1 mớ tiền đủ cho nó đi ăn gà rán nguyên tuần chớ (tỉnh dùm con đi bà nội)
Anh ta tiến lại gần nó hơn, môi gần môi khoảng 1cm.
Nhi đang trong tình trạng bị đơ.
Chàng ta đặt 1 tay lên eo nó chuẩn bị "ban thưởng" cho nó 1 nụ hôn thì có 1 giọng nói cất lên:
- Bỏ cô ấy ra!
Tiếng nói phát ra từ đằng sau, anh chàng lạ hoắc quay người lại, Nhi vẫn chưa hết đơ.
Minh tiến thẳng tới, kéo Nhi về phía đằng sau mình như không muốn tên con trai trước mặt xâm phạm tới nó.

- Ai đây nhỉ? Chẳng phải Trần HUy Minh đây sao? - anh chàng nọ cho 2 tay vào túi quần.
Minh nhăn mặt:
- Lâm Phong?
- Tưởng quên tôi rồi chứ?
- Cậu làm gì ở đây?
- Làm gì kệ tôi! Mà...cậu biết bạn gái tôi à? - Phong hất đầu về phía Nhi, Nhi giật mình, hồn nó từ 18 tầng địa ngục trở về an toàn.
Minh quay sang nhìn Nhi 1s rồi quay lại nhìn tên Phong:
- Bạn gái?
- Ai...ai hả? - Nhi giật mình thêm phát nữa.
- Đừng có mà ăn nói lung tung! - Minh nói rồi kéo tay Nhi đi ngang qua Phong.
Phong nói vọng lên khi Minh & Nhi đã đi lên được 5 bậc thang:
- Tôi ăn nói lung tung à? Tại sao?
Minh khựng người, quay đầu lại nhìn Phong:
- Vì... - Minh siết chặt tay Nhi - Cô ấy...là của tôi!

 

- Vì... - Minh siết chặt tay Nhi - Cô ấy...là của tôi!

Tim Nhi bỗng chốc đập loạn xạ, lỗ tai lùng bùng, dường như nó đang tưởng là mình nghe nhầm.

- Được rồi chứ?
Minh tiếp rồi kéo Nhi đi lên.

Phong cười khẩy:
- Vậy...là bạn gái cậu à?
- Tất nhiên! - vẫn cứ thế tiến thẳng , Minh thờ ơ đáp cho qua chuyện, nhưng trong thâm tâm hắn vẫn mong điều đó là sự thật.
Được thêm mấy bước nữa, Minh bỗng dừng lại, quay người về phía Phong:
- Còn nữa, lên kia lôi cổ con em cậu về đi.
Phong toan đi thì bị câu nói của Minh làm sững lại:
- Diễn Khanh?
- Nó đấy!
- Sao...? Ờ mà sao cậu với nó lại cùng ở đây?
- Vì nhà Tài ở đây.
- Thằng Tài chuyển qua đây hồi nào thế?
- Lên đem nó về đi!
Minh không trả lời câu hỏi của Phong, quay người kéo Nhi đi tiếp, bây giờ Nhi mặc kệ cho hắn lôi mình đi đâu vì hồn nó đã đi chơi tới tận Nha Trang rồi (chậc chậc...sao nãy h đi lắm thế??)
Phong đáp vọng lên:
- chút nữa cậu đem nó về đi, tôi về trước đây. ( về cái con khỉ, đi kiếm con bồ khác thì nói đại đi)
Nói rồi hắn đi ra khỏi khu chung cư, vừa đi hắn vừa nghĩ thầm "bạn gái mới à? Hình như thật lòng nhỉ? Kiểu này khổ cho con em tưng tửng của mình rồi, thú vị thật"

-------------------------

-------------------------

- Đúng là anh em nhà này phiền phức thật!
Minh vẫn kéo Nhi đi xoành xoạch lên cầu thang "Thằng Bảo hồi đấy cũng thế, tới tên này bây giờ cũng thế, sao khoái nhận Nhi là bạn gái thế chứ?" (Anh cũng thế thui mà nói ai)

Hắn quay lại phía Nhi:
- Này! Sao nãy giờ im thế?
- Hả...gì....gì cơ? - Nhi giật mình.
- Cậu bị gì à? - hắn cúi xuống, ghé sát mặt mình vào mặt Nhi xăm xoi.
Mặt Nhi nóng ran, tim đập mạnh hơn, nó bối rối quay mặt sang chỗ khác:
- Bị...bị gì là bị gì?
- Sao mặt cậu đỏ thế? sốt à? - nói rồi hắn lấy tay vuốt ngược mái tóc đang lõa xõa trước trán, áp trán mình vào trán nó - đâu có nóng lắm đâu.
Nhìn lại hoàn cảnh của 2 người bây giờ: trán đụng trán, mắt chạm mắt, môi gần môi (xém đụng), tay trong tay.

Sau 2 giây đứng hình vì tim đập quá nhanh, cuối cùng Nhi cũng vung tay đẩy được hắn ra, đi thẳng về phía trước mà đâu biết mình đã đi ngược hướng. Nó lấy tay đặt lên tim mình "Cảm giác này...là sao?"

- Ngược đường rồi, bên đây mà!
Minh gọi Nhi lại, nó đưa mắt nhìn tới nhìn lui, trời ơi, đường về nhà quen thuộc suốt gần 18 năm nay mà hôm nay nó lại đi nhầm cơ đấy!

Nhi tiến lại phía Minh đang đứng và 2 đứa tiếp tục hành trình về nhà Tài.

Hắn thì ung dung đút 2 tay vào túi quần thong thả, còn nó thì cứ đi được 2,3 bước lại phải chạy vì chân hắn dài bước bước dài, còn chân nó thì ngắn cũn cỡn.
Cứ chốc chốc nó lại khẽ đưa mắt liếc lên hắn.
- Có gì muốn hỏi à? - mắt Minh không nhìn Nhi nhưng vẫn thấy cái thái độ đáng nghi ngờ của người cạnh bên.
- Hả...gì?
- Có gì thì nói đi!
- Ưm...này! - Nhi đứng lại kéo vạt áo của Minh khiến hắn dừng bước, quay lại phía nó:
- Gì?
- Hồi...hồi nãy cậu nói....
Minh phì cười, thì ra Nhi đang thắc mắc về cái vẫn đề này:
- Tôi chỉ nói giùm anh Hải thôi nên đừng bận tâm.
Bề ngoài Nhi gật gù tỏ vẻ hiểu nhưng bên trong lại có cảm giác buồn đến lạ.
Nó định bước tiếp thì bị Minh nắm chặt lấy cổ tay, ép sát nó vào tường, 2 tay của hắn đặt ở 2 bên đầu nó tạo thành 1 bức thành che chắn cho nó, mặc dù hơi thô lỗ.
Hắn ghé xuống tai Nhi, cắn vào vành tai của nó, nhỏ nhẹ:
- Cậu...bắt đầu thích tôi rồi đấy à?
Rồi hắn di chuyển đôi môi từ tai xuống gò má đang đỏ lựng như trái cà chua của nó.
Nó giật mình đẩy mạnh hắn ra:
- Tâm thần!
Nó bỏ đi 1 mạch, trong lòng hỗn độn, nó nhíu mày "chắc mình bị bệnh tim rồi, phải đi khám mới được"
Còn hắn ở lại khẽ bật cười, hắn đang vui.
Đúng là tâm thần.

Nhi về tới cửa, cũng may ngaọi và Hy cũng vừa về tới. Cửa mở, nó vọt lẹ vào trong.

- Này! Đi hốt hết tiệm thuốc nhà người ta hay sao mà lâu thế? - Tài và Khanh bước ra với cái mặt không thể nào nhăn nhó hơn được nữa.
- Ừ! - Minh hững hờ.
Khanh nghiến răng:
- Cái bà Nhi đó, cứ chờ đi....grừ...

*******

Sáng thứ 2....
Tiết sinh hoạt chủ nhiệm.
Bà già phù thủy vừa bước vào, kế bên là 1 anh chàng cực đẹp trai, chàng ta nở 1 nụ cười vẫy tay chào cả lớp khiến đám nữ ngất ngây con gà tây ...


«Trang trước | Đọc tiếp»
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53
Danh Mục
» Truyện Teen
» Truyện Tình Yêu
» Truyện Kiếm Hiệp
» Truyện Cười
» Truyện Ma
Bản quyền thuộc về Wap Đọc Truyện
Powered by Xtgem.Com
Note: While you use some service at wapsite you will not return Expense to maintain service of them me. Thank!
Wap đọc truyện
3
XtGem Forum catalog