Trang Chủ | Truyện Sex | Chat
wap truyện hay
22:33 26/04/24
("._.) S2 (._.*)
Hi, khách | Đăng nhập | Đăng ký
ứ làm thật đâu. Anh chỉ được sờ thôi đấy nhé...

A Love Story Of Teen

DocTruyen.Wap.Sh Wap Đọc Truyện Trên Mobile Cực Hay
Đang xem: 1Lượt xem: 50619
Tác giả: Ngaytho259
Thể loại: Truyện teen
Số trang: 67
.Đừng khóc nữa, sẽ có cách mà…

Nó ngẩng mặt lên nhìn ông anh mình…Lão Quân mỉm cười, ân cần tém mấy lọn tóc phất phơ trước mặt nó qua một bên, rồi áp tay lên má nó:

_Mọi chuyện sẽ đâu vào đấy mà nhóc!

Bất ngờ, nó lao người đến ôm chầm lấy lão Quân, thổn thức:

_Anh hai ơi! Tại sao ba lại làm zậy? Tại sao ba lại quyết ngăn cản tụi em? Tại sao vậy anh???

Nó úp bộ mặt nhòe nhoẹt nước mắt của mình vào ngực lão Quân và tiếp tục khóc. Lão Quân xoa đầu nó, dịu dàng:

_Ba là người cố chấp, em biết mà...Đừng khóc nữa, anh sẽ cố thuyết phục ba....Nín đi, con bé ngốc nghếch này…

Shin lặng lẽ ngồi phía sau lão Quân, ngậm ngùi nhìn nó. Tính tình Shin vốn ích kỷ từ nhỏ, nhưng đột nhiên hôm nay, nhìn thấy nó như thế này, cái bản tính chỉ biết lo cho mình kia biến đâu mất tiêu. Lúc đó, Shin chi còn biết rằng, anh chàng không thể vì hạnh phúc riêng, mà để mẹ mình tàn nhẫn chia cắt nó và Thường Khánh. Dù hình như, Shin iêu nó thật….nhưng có thế đi chăng nữa, thì anh chàng cũng sẽ cạnh tranh công bằng, chứ hok bao h dùng cái cách nhơ nhớp này để có được nó…

Bất giác, Shin mỉm cười.

Chiều thứ bảy.

Ba Thường Khánh bay sang Đài có chút chuyện, chỉ còn mình mẹ anh chàng ở nhà cùng mấy người giúp việc.

Hôm nay anh chàng vừa cãi nhau với nó, cũng chỉ mấy chiện lặt vặt , kiểu như là

<<>> Bắt đầu điệp khúc.

Thế nhưng...cãi nhau thế mà vui….

Tuy cả hai đứa đều giấu tit cái chuyện bị cấm đóan kia đi và cố tỏ ra bình thường, nhưng dường như, cả hai đều đã nhận ra sự khác lạ trong cách cư xử của nhau.

Thường Khánh đang đọc sách trong phòng thì có người mở cửa.

_Thường Khánh!...Mẹ vào nhé -Bà Yến, mẹ anh chàng nói rồi đẩy cửa vào.

Ngày xưa, bà Yến là một tiểu thư của một tập đòan đá quý. Bà mang một vẻ đẹp dịu dàng, sắc sảo, có chút jie đó khắc khổ, dù từ nhỏ tới lớn bà luôn là "lá ngọc cành vàng", và đôi mắt đen láy thì luôn phảng phát một nỗi buồn khó tả. Bà vốn là người đàn bà sống khép kín, ít xuất hiện trước đám đông hay các buổi họp báo, chỉ lặng lẽ làm một cái bóng sau lưng chồng, không một chút đòi hỏi , thở than, dù cho ba Thường Khánh luôn đối xử lạnh lùng ….

_Mẹ….

Bà Yến tươi cười, trên tay là một cốc nước cam. Bà đặt cốc nước lên bàn, nói:

_Mẹ pha cho con đó, uống cho hết, mẹ thấy dạo này con ốm đi nhiều rồi!

_Dạ….

Rồi bà nhìn Thường Khánh, đứa con duy nhất của mình- một cái nhìn khó hiểu và tội lỗi. Xong, bà bước ra khỏi phòng

Thường khánh cũng biết rằng mẹ mình có gì đó không ổn, nhưng anh chàng không lấy làm lạ, vì trước giờ, bà luôn có những hành động lạ lùng như thế.

------------------------------

Nhà Mạnh Khoa.

Anh chàng đang làm bài tập trên phòng riêng. Điện thoại chợt reo. Tất cả các điện thoại nhà Mạnh Khoa đều chung một đường dây, cái dưới nhà reo thì cái trên phòng anh chàng cũng reo. Nghĩ không phải việc của mình, Mạnh Khoa hok bắt máy.

Một lát sau, có tiếng người giúp việc dưới nhà gọi lớn.

_Cậu chủ ơi! Có điện thoại từ BV gọi đấy ạ!

Mạnh Khoa giật thót, trả lời:

_Tôi biết rồi

Rồi Mạnh Khoa bắt máy lên. Anh chàng đâu biết rằng, mẹ anh chàng đang ngồi xem báo phòng bên, nghe thấy có điện thoại từ BV gọi cho con trai mình, bà cũng âm thầm nhấc máy….

_Alo^, bác sĩ Lương ạ?- Mạnh Khoa lẽ phép.

_Cháu làm phiền bác sĩ quá….

Mạnh Khoa mừng rỡ:

_Thật ạ bác sĩ. Nếu được như vậy bác sĩ cứ đăng kí cho cháu, cháu sẽ tìm cách sắp xếp để bay qua đó!

_Dạ vâng ạ. Cảm ơn bác sĩ. Cháu sẽ đến ạ.

Píp.

Gác máy lên. Nhịp tim Mạnh Khoa vẫn còn đập nhanh. Không có tính từ nào đủ chuẩn để diễn tả hạnh phúc của anh chàng lúc này. Mấy hôm nay, Mạnh Khoa luôn sống trong khắc khoải với cái suy nghĩ mình sẽ trở thành một thằng mù. Cho đến ngày hôm nay…

Anh chàng ngả người lên giường, môi nở một nụ cười….Chuyện tàu xe qua đó thì anh chàng có thể viện cớ với ba mẹ được. Tiền cũng hok thiếu….Có lẽ mọi việc sẽ trót lọt….Nếu phẫu thuật thành công mà ba mẹ Mạnh Khoa vẫn chưa biết gì về chuyện này thì….anh chàng định bụng là sẽ giấu nhẹm nó đến cuối đời…Đang suy nghĩ vẩn vơ thì….

_Tại sao con lại giấu mẹ?- Cánh cửa phòng Mạnh Khoa mở toang và mẹ anh chàng cũng đang đứng đó từ lúc nào…

Anh chàng chưa kịp phản ứng thì bà Lan- mẹ Mạnh Khoa đã bước đến bên giường anh chàng, tức giận:

_Chuyện lớn thế này mà con không chịu nói…Lỡ có chuyện gì thì ba mẹ biết làm sao??? Con định khi người ta không có giác mạc để hiến cho con, rồi con mù, mới nói cho ba mẹ biết hay sao?????

Mạnh Khoa cúi đầu:

_Con xin lỗi..Con sợ ba mẹ lo nên….

_Con….lớn rồi mà còn dại lắm!- Bà Lan dí tay vào đầu Mạnh Khoa- Con là đứa con duy nhất của ba mẹ, con có chuyện gì thì làm sao ba mẹ sống nỗi…- Vừa nói, nước mắt bà vừa trào ra.

Mạnh Khoa ôm lấy mẹ:

_Con biết lỗi con rồi. Mẹ đừng khóc.

Bà Lan vuốt tóc anh chàng, mỉm cười trong làn nước mắt:

_Ơn trời, cũng còn may….Không bao giờ được giấu ba mẹ chuyện lớn như thế này nữa nghe chưa~

------------------------------------

Một ngày âm u.

Thường Khánh vừa về tới nhà, chưa kịp tháo giày. Một người giúp việc hớt hải chạy ra.

_Cậu chủ ơi! Có chuyện rồi. Bà chủ lên cơn đau tim, phải nhập viện rồi ạ!

Mặt Thường Khánh chuyển sắc:

_Chị nói cái gì? Mẹ tôi…..-Mất vài giây để láy lại bình tĩnh, Thường khánh tiếp- Bà đang ở BV nào?

_Dr.Paolo ạ!

Đưa cặp cho người giúp việc mang lên phòng rồi Thường Khánh chạy như bay ra garage lấy xe, vọt đến BV.

Bệnh viên tư Dr.Paolo, một bệnh viện nổi tiếng.

Phòng cấp cứu. Một cấp dưới của ba Thường khánh và một người giúp việc đang đứng chờ ngoài cửa. Anh chàng chạy đến, vừa nói vừa thở:

_Mẹ tôi….mẹ tôi sao rồi?

_Dạ…đang cấp cứu, chưa có kết quả ạ- Người giúp việc trả lời.

Thường Khánh đấm tay vào tường rồi qụy xuống băng ghế trước cửa phòng cấp cứu, anh chàng đưa tay lên vuốt mặt "Mẹ…Không thể có chuyện gì xảy ra với mẹ được…."

9h đêm.

Thường Khánh vẫn ngồi đó như một bức tượng làm bằng đá, ánh mắt sắc lạnh, nhìn chằm chằm xuống sàn BV. Anh cấp dưới của ông Duy và chị giúp việc thay nhau đi mua đồ cho anh chàng rồi bảo ăn bảo uống thế nào Thường Khánh cũng chỉ lắc đầu "Tôi chưa đói"

Ông Duy cũng hết thuốc chữa…vợ đang cấp cứu trong BV, mà không vào thăm lấy được 5 phút, cả một cuộc điện thoại hỏi thăm cũng không. Dù cho có bận bịu như thế nào thì như thế cũng thật quá đáng, Vợ chồng sống với nhau cả mấy chục năm, không có tình thì cũng còn nghĩa….Vậy mà đằng này…..

Chợt, cánh cửa phòng cấp cứu bật mở. Một vị bác sĩ trong trang phục xanh quen thuộc bước ra.

Thường Khánh lao đến ổng, nôn nóng hỏi dồn:

_Bác sĩ, mẹ tôi có làm sao không? Không có chuyện gì với bà ấy chứ?

Ông bác sĩ tháo cái khẩu trang ra, tươi cười:

_Bệnh đau tim của mẹ cậu tái phát, may mà bà ấy được đưa vào BV sớm, nếu không thì…-Ông bác sĩ chợt im lặng rồi tiếp -Dù sao, bây giờ bà ấy cũng qua cơn nguy kịch rồi, nhưng mọi người phải đảm bào rằng đừng bao giờ để bệnh nhân bị xúc động quá, hậu quả sẽ khó lường lắm đấy!

_Cảm ơn bác sĩ….

_Trách nhiệm của chúng tôi mà- Ông bác sĩ cười, tiếp- BV sẽ theo dõi bà ấy qua đêm, nếu đến ngày mai, không có dấu hiệu gì khả nghi thì người nhà có thể vào thăm bệnh nhân….Còn bây giờ, cậu đi theo tôi làm thủ tục.

_Dạ…

Thường Khánh gật đầu với ông bác sĩ rồi quay ra nói với người giúp việc của nhà và anh chàng cấp dưới:

_Hai người về được rồi…Tôi sẽ ở đây với mẹ tôi…

_Nhưng cậu chủ….- Chị giúp việc có vẻ khó xử.

_Cứ nói với ba tôi như vậy. Chị về đi, đừng lo cho tôi.

_Dạ....-Chị người làm xếp re.

Thật ra trong cái gia đình không giống một gia đình này, mẹ là người duy nhất mà Thường Khánh yêu thương. Chỉ có điều, anh chàng luôn lạnh lùng và không biết thể hiện tình cảm đó như thế nào.

Một buổi sáng đẹp trời. Tại ngôi biệt thự nhỏ xinh của gia đình nó.

Lão Quân sau khi chuẩn bị bữa sáng, hiện đang ngồi đọc báo trên bộ salon. Vừa nhấp một ngụm 7up, lão vừa lật sang trang 2, một cái tít to đùng đập vào mắt lão "Nữ Hòang Điện Ảnh Lee Son Jin sắp trở thành mẹ chồng". Lão hai mém phun hết hụm nước. Lão vội dán mắt vào đọc từng chữ trên trang báo.

"Gần đây, tin đồn về việc Lee Son Jin chuẩn bị có con dâu đã được lan truyền với tốc độ chóng mặt trên một số mặt báo điện tử và các trang web tại Hàn Quốc. Và để xác minh chuyện này, ngày hôm qua, tờ KoreaToday đã có một cuộc phỏng vấn nhanh với nữ hoàng điện ảnh Hàn Quốc Lee Son Jin"...."Nữ hoàng đã trả lời rất thẳng thắn rằng con trai bà đang yêu một người con gái Việt Nam"...."Và thật bất ngờ, cô gái đó lại chính là con gái cưng của Chủ tịch Tập đoàn địa ốc SunWEST- một tập đòan khá danh tiếng và có thế lực trên thương trường TG"....

Vừa lúc đó, nó bước từ trên lầu xuống. Mới ngủ dậy nên mặt còn ngái ngủ thấy rõ.

_Anh hai, ba đâu?- Nó gãi đầu.

Lão Quân vội nhét tờ báo sau lưng, không thể để nó thấy, nó sẽ sốc mất.

_À...Ba đi làm sớm rồi... ...


«Trang trước | Đọc tiếp»
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67
Danh Mục
» Truyện Teen
» Truyện Tình Yêu
» Truyện Kiếm Hiệp
» Truyện Cười
» Truyện Ma
Bản quyền thuộc về Wap Đọc Truyện
Powered by Xtgem.Com
Note: While you use some service at wapsite you will not return Expense to maintain service of them me. Thank!
Wap đọc truyện
6
XtGem Forum catalog